Đêm trở sầu gác
đời vào bóng nguyệt
Gió xạc xào như đang khoét niềm riêngBuồn thân nhi nữ truân chuyên
Theo dòng chảy xiết cuộn miền thanh xuân
Nghĩa với tình tựa vầng xa thăm thẳm
Ngọn đèn kia soi nổi dặm trùng khơi???
Bể đời ai biết dòng trôi?
Hay như ánh bạc say cười lãng du
Ngỡ tưởng rằng mãi thiên thu ái mộng
Nhưng ai ngờ lối rộng mà khó đi
Dáng quỳnh trinh khiết hiều gì??
Khi đây phàm thế miệt khi với nàng
Đêm nay nữa thiên cầm vang lạc khúc
Kẻ cô phòng tìm ký ức gọi tên
Hỏi đâu một giấc mơ hiền?
Cho dòng dâu bể âm êm môi cười…
TT 20/4/15
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét