Translate

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

EM HỨA



Vâng em hứa sẽ không buồn thêm nữa
Đoạn duyên mình sẽ gói chặt trong tim
Đường bể dâu chấm lặng một ánh nhìn
Và hai đứa buông trả lời hẹn ước

Em biết rằng dẫu bàn chân có bước
Đâu dễ quên bờ môi ấy trao lời
Như hôm nay đành ly biệt người ơi
Khóe mi cay người dưng giờ lên tiếng

Kia kỷ niệm dấu chân còn hiển hiện
Sắc yêu thương vừa chớm nở đã tàn
Đời giông tố rồi ai sẽ sẻ san
Qua duyên nhau trong vụn vàn cay đắng

Em sẽ hứa dưới bầu trời đầy nắng
Kỷ niệm xưa em cũng chẳng kiếm tìm
Mà đem về cất giữ ở trong tim
Nương bóng anh trong van điều may mắn

Đóa hoa kia rồi cũng tàn sắc thắm
Cây mùa đông phải lá cũng lìa cành
Lời duyên định như sương sớm mỏng manh
Ta đành cũng lạc bàn tay xa vắng…

Trong cơn mê của ánh trăng vằng vặc
Làm thế nào không gọi nữa tên anh|?
Khi ngày mai …ngày mai ấy mong manh
Anh có hiểu tim em đang gồng đỡ

Em hứa rồi sẽ không buồn nữc nở
Không chờ tin không nhớ những màu thương
Duyên không phận em trả lại vầng dương
Để nắng ấy sẽ cùng em mỗi buổi./.
TT Băng Tâm 20/12/17

Thứ Năm, 7 tháng 9, 2017

NGƯỜI PHỤ NỮ BƯỚC ĐẾN TỪ NỖI ĐAU


Người phụ nữ khi bước đi lặng lẽ 
Qua bể dâu… đầy tủi lệ hờn đau

Từ thẳm xa! nơi quá khứ bụi sầu
Họ tìm quên trong nát nhầu oán hận.

Thân nhi nữ nào cần chi danh phận
Khi trái yêu đã vụn tận khốn cùng
Và niềm tin đã chẳng còn bờ chung
Thì họ sẽ từ cát hung như thể..

Dẫu chông gai thị phi đời nào dễ
Dành cho phận nhi nữ mảnh đa đoan
Họ sẽ bước mà chẳng sợ gian nan
Khi tất cả! là giả màn sau khuất

Họ bước đi giữa niềm tin đã mất 
Cùng trái tim khô..mạnh mẽ kiên cường
Và chẳng cần những ánh hồng luyến thương
Khi tất cả là sân đời cạn nghĩa.

Người phụ nữ  giờ đây đã thấm thía
Chữ yêu thương.. nào đâu dễ cho mình
Dẫu màn đêm ký ức ngọt ..hiển linh
Nhưng nỗi lòng …nguội thinh khi trời sáng

Người phụ nữ vẫn nụ cười.. thấp thoáng
Mà cuộn tròn những cay đắng vào trong
Để đâu đó cứ hoài.. cứ ước mong
Một hạnh phước đến đong đầy ánh mắt….

Người phụ nữ mang vẻ phần dè dặt
Khi vừa mới bước đến.. từ nỗi đau
Mang gai góc của một đoạn tình sầu
Thì ai nhé ..xin yêu thương thật nhẹ./.
TT Băng Tâm 07/09/2017

Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

THƠ ƠI ĐỪNG KHÓC NỮA


Đừng khóc nữa thơ ơi đừng khóc nữa
Cuộc đời này giông tố ai biết đâu
Duyên đã bạc thì cả nghĩa trầu cau
Cũng không thể dù một lần huyễn hoặc

Đường hai ngả như trăng xa vằng vặc
Kỷ niệm xưa giờ thấm đẫm màu tang
Anh xa xôi em ôm phận bẽ bàng
Trong vũ trụ bao la là huyệt lạnh

Đêm cô đơn em giấu tìm ảo ảnh
Của mùa yêu để hong ước mơ thừa
Khi nhớ thương đã trôi cả cùng mưa
Người quay bước tìm say hương tình mới

Yêu của em có biết không tiếng đợi?
Sao đắng cay anh đem gửi nơi này
Chiếc áo nhàu ai có biết ủi thay?
Mâm cơm tối có ấm nồng được nữa?

Duyên tàn trôi như trăng treo khung cửa
Kiếp bể dâu là ân nợ trả vay
Chỉ mong ai hạnh vẹn những tháng ngày
Thôi gieo bão vào dòng đời lụy dở./.

TT 14.5.17

Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017

PHÚT MUỘN MÀNG


Phút muộn màng em mới vừa nhận thấy
Anh và em hai phía dải ngân hà
Hững hờ quay suy nghĩ nẻo trùng xa
Bởi chúng ta thuộc đôi dòng thái cực

Ở bên em anh có gì uẩn khúc?
Mắt mơ hồ như tựa nhớ về ai
Chợt  khẽ vui khi gặp dáng trang đài
Và em biết anh hạnh trong ý nghĩ

Bước cùng em mà sao xa vạn lý
Nụ cưới buồn mang dáng vẻ trầm tư
Góc khuất kia anh  là gió lãng du
Dành tiếng yêu chỉ bên lề tim nhỏ

Anh trao em một chút tình còn dở
Chút dịu dàng giả tạo của nồng say
Chút thân quen gian dối giữa tháng ngày
Rồi lặng lẽ chẳng mảy may màng tới

Và hôm nay nơi ngõ đời u tối
Châu sa em rơi rớt những niềm đau
Phải ngày xưa mình đón nhận quá mau
Để bây giờ là đắng cay lụy dở

Hoa đuyên đời sao mang hoài sắc lỡ
Để cho bông nhìn  nhụy úa tàn phai
Anh theo hương dong duổi những sớm mai
Đón mật ngọt từ nụ tình vừa hé

Em sẽ về quảng gánh sầu vương lệ
Không vấn vương ong bướm chẳng chung tình
Đường không anh tĩnh lặng khổ nhục kinh
Mà tâm thật an nhiên miền tự tại./.
TT 20/04/17