Vô tình quá nước ơi hoài chảy xiết
Mây ngược đường vô tình nắng chói
chang
Gió vui chi vô tình thổi dọc..
ngang
Để ạt ào biển xô về nỗi nhớ
Ai vô tình cho dòng đời dang dở
Ta hỏi sao? Sao mang phận thuyền
quyên?
Người vô tình có thấy nặng chữ
duyên
Trôi lặng lẽ trong biển xanh với nắng?
Đời dâu bể ..đời vô tình chẳng đặng
Nét môi cười ai vừa nở hôm qua
Ta với ngưòi phải vô tình bước xa
Để cứ trách sao vô tình sỏi đá..
TT Băng Tâm 5.5.18