PHẬN SỐ 347
Lặn nổi muôn nơi
Phận số bởi trời
Lênh đênh hỡi kiếp
Hỏi sao còn mãi viết lời thương
Gió thổi chiều dương
Bạt tới muôn phương
Niềm mong vướng lại
Tâm tư lặng cất mãi màu buồn
Ủ rũ môi hôn
Héo tủi hoa hờn
Trời gieo bỡn cảnh
Để tim se sắt lạnh đường duyên
Cảm ý hoàng thiên
Đoạn ngả truân chuyên
Thôi đừng huyễn hoặc
Phận tình thôi nữa khoác muộn phiền./.
TT Băng Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét