Biết không anh mới buổi đầu gặp gỡ
Linh cảm mang tình chỉ có gánh sầu
Chữ yêu này là chất chứa niềm đau
Khi lý trí yếu mềm cho phiền muộn
Dẫu vẫn biết biển kia trào sóng cuộn
Mà vẫn mơ vẫn muốn mộng thiên đường
Khi nụ tình cứ mỏng mảnh hơn sương
Nhưng vẫn cứ dối rằng thương nhiều lắm
Ngày mỗi ngày khoảng yêu như càng ngắn
Dáng liễu gầy đứng đó đợi bình minh
Đã bao mùa xuân thu hạ gồng mình
Nhưng đông tới thì tình đành thua cuộc
Hơi ấm đâu chỉ giá băng gầy guộc
Trói tim ta vào buốt lạnh canh thâu
Giọt đời nào mặn chát hơn dòng châu
Khi tiếng yêu cứ lặng hồi suy nghĩ
Ta cách nhau trên dặm đường vạn lý
Duyên không phận… hạnh phúc nhé người dưng
Em trở về hóa kiếp bụi mịt mùng
Đường lụy dở như chưa từng chờ đợi
Nguyện cho anh phước ấm nồng chẳng mỏi
Thì dù em ngập biển lệ vẫn cười….
TT Băng Tâm 12/9/15
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét