Ta vẫn chờ
…bóng chiều xưa lần nữa..
Ngày từ
ly…. trăng đôi nửa cung sầu
Thời gian
trôi bao lần gọi tên nhau
Mà xa thẳm
hun hút câu yêu dấu
Ta vẫn chờ dù đất trời chẳng thấu
Khi mỗi
ngày tim đau đáu hoài trông
Người nơi
nao? Tình có ấm môi hồng?
Như thủa
trước duyên ấm nồng trao gởi
Ta vẫn chờ
…dẫu thời gian chẳng đợi
Nét thanh
xuân cũng vời vợi hư hao
Ôm trong
tâm nỗi nhớ đến xanh xao
Rồi cô lặng
nghe chiều rơi tan tác
Ta vẫn chờ…dẫu
bến xưa đổi khác
Mặc nhân
duyên là vận thác vô thường
Mặc sâu thẳm
là lệ đắng chiều dương
Ta vẫn chờ…dù
lối xưa sương phủ
TT Băng
Tâm 20.06.14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét