Ta là ai giữa bể đời vô thực
Vòng xoáy chao nghe thao thức niềm riêng
Chốn dương gian ngập biển khổ cô miên
Sầu nhân thế ai chưa phiền qua nỗi?
Đêm lặng về khoảng tôi đầy bối rối
Bóng phiền chi mà hờn dỗi đèn khuya
Giọt sương buông ướt phiến lá đẫm đìa
Nghe cô quạnh như hồn lìa xác ngụ.....
Đêm…từng âm thanh chảy về héo rũ
Đám côn trùng.. từng lũ cứ hò vang
Trong khoảng không vũ điệu bập bùng sang
Nghe ớn lạnh như dương tàn cõi thế
Kìa.. gió về xạc xào đu chễm chệ
Bẻ cành cong mặc nguyệt lệ hoài trông
Âm hỗn loạn, đêm thác cả gió dông
Ta …phân thân.. xác, hồn không một lối./.
***********************
TT Băng Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét