Ngày xưa lắm ..mình ý hợp tình nhau
Nguyện một đời ngàn sau không bội ướcNhưng duyên phận cắt ngang cầu ô thước
Chia đôi đường cảnh bóng nước …sầu đơn.
Anh nhớ không hoa ái lúc dỗi hờn
Và cứ thế tình lung linh lấp lánh
Mỗi ý vần như từng cơn gió mạnh
Đẩy ước mơ xoay vũ điệu cuồng si
Mà nào hay báo trước khúc biết ly
Tình hoa bướm hỏi thương gì em nói?
Ước vọng xưa đành cách xa vời vợi
Chiều hoàng hôn làm sầu tội má hường
Có lẽ giờ anh quên cả vầng dương
Mà mình đã vấn vương thủa mai trúc
Tiếng nguyện cầu bao đêm dài thao thức
Mong một lần duyên hạnh phúc trăm năm
Nhưng đành thôi phận nhi nữ kiếp tằm
Yêu đắm đuối để tiếng lòng cô vọng
Sống bên đời mà sầu vây lối mộng
Sợi chỉ hồng anh đã thắt tay ai
Em những tưởng tình ngàn kiếp không phai
Khi chúng mình kết bền câu tri kỷ
Nhưng hóa ra mình ngược dòng suy nghĩ
Nên đường tình thành lạc bến đò xa
Rồi ngày mai bên chồng với xe hoa
Mà nỗi nhớ biết làm sao cho vẹn….
TT Băng Tâm 22/12/14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét