Đông về vẫn đó một sắc đông
Lìa duyên ly biệt chuyện của lòng
Hoàng hôn sầu ngã..chìm trên lối
Để ai hoài mãi lặng dõi trông
Một khoảng sầu đông mãi chẳng thôi
Trùm lên tuyết giá buốt tim côi
Từ dạo đông qua hồn như chết
Giận hờn đông lạnh lệ mưa rơi
Ngày xưa tay nắm, tựa vai nhau
Cùng bước, cùng vui nào phải sầu
Vòng ấm như thể đông chẳng có
Môi hồng hương thắm tỏa canh thâu
Cũng chiều đông thế nghẹn ngào rơi
Ta mất niềm vui… tắt nụ cười
Gót quay tạ từ đông buốt giá
Nhợt nhạt niềm đau cách biệt người
Sắc đông từ đó lạnh hanh hao
Xơ xác cành đơn gió nghẹn ngào?
Sầu đông ai oán cây quên lộc
Lạnh một niềm riêng biết ngày nao....
TT Băng Tâm 13/12/14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét